Forteen Pro
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Forteen Pro

™…†háißình ¶ƒïp…™
 
Trang ChínhXem Tivi Onlinevợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 I_icon_mini_portalLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Latest topics
» CƯỜI!CƯỜI MÃI!CƯỜI NỮA!!!!!!!!HEHE
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 10:41 pm by machtraitim

» Photoshine 3.4 + crack -phần mềm lồng ghép hình
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 10:08 pm by machtraitim

» Chèn ảnh minh họa cho bài viết
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 8:09 pm by machtraitim

» Làm sao để truy cập blog của bạn trên điện thoại di động?
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 4:40 pm by machtraitim

» Đứng dậy nhé, bạn của tôi!
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 4:35 pm by honglen

» Chèn flash game vào blog
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 4:26 pm by machtraitim

» Sao lưu và phục hồi template
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 4:15 pm by machtraitim

» Mẫu Minima 3 cột dành cho Blogger mới
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 4:08 pm by machtraitim

» Chuyện ma có thật 100 %
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 3:59 pm by honglen

» Chèn playlist nhạc nền vào blog
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 3:50 pm by vipmaster


Gửi bài mới Trả lời chủ đề này
Sun Aug 15, 2010 9:59 pm
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 Bgavatar_06
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 Bgavatar_01vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 Bgavatar_02vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 Bgavatar_03
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 Bgavatar_04xoaixanh.muoivợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 Bgavatar_06
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 Bgavatar_07vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 Bgavatar_08vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 Bgavatar_09
[lHP] - xoaixanh.muoi
Smod
Smod
Nữ Tổng số bài gửi : 74
Birthday23/09/1989
Age : 34
Đến từ : Hưng Yên

vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56 Vide

Bài gửiTiêu đề: vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56

Chương XXXXXVI: “Tôi ko bận tâm! Tôi ko cần!”

Hôm nay là ngày đầu tiên vợ tôi đi làm với công việc bếp phụ ở khách sạn Phương Đông. Và tôi phải có trách nhiệm (theo yêu cầu của mẹ) lái xe đưa vợ ngày đầu tiên đi làm. Mẹ tôi dặn dò cô ấy đủ kiểu:
- Con nhớ là phải làm thật tốt nghe chưa. Bưng bê, hay cầm cái gì phải cẩn thận, đổ vỡ người ta đuổi việc thì chết!
- Dạ!
- Mà mẹ nói thế thôi, chứ mẹ biết con làm đc mà! Có giỏi thì con mới đc là 1 trong 3 người đc chọn chứ!
- Con cám ơn mẹ!

Chúng tôi chào mẹ rồi lên xe đi làm. Qua tấm kính ô tô. Lúc này tôi mới nhận ra. Vợ tôi gầy hơn xưa. Mẹ tôi tầm bổ cho cô ấy nhiều thế mà vẫn chẳng béo lên tí gì. Thật là phí công của mẹ! Đôi mắt cô ấy cứ dán chặt vào cái kính xe nhìn chăm chăm vào hai bên đường. Có cái quoái gì mà cô ấy cứ phải dán mắt vào chúng chứ. Hai tay cô ấy cứ bấu chặt với nhau. Cô ấy đang lo lắng? À cũng phải, ngày đầu tiên đi làm của cô ấy mà.

- Chẳng có gì mà phải lo lắng cả! – Cô ấy quay mặt, hướng dôi mắt đầy vẻ ngạc nhiên nhưng ko dám nhìn thẳng vào tôi như ngày xưa. – Sao phải ngạc nhiên thế? Hết mình với công việc, cởi mở và niềm nở với mọi người là đc.
- Cám ơn anh!
- Ừ!

Sự im lặng lại bao trùm tất cả. Đôi mắt buồn lại hướng ra ngoài cửa kính xe.
“- Nói thật là chuyện chia tay với anh Hải cháu cũng hơi buồn. Nhưng giờ hết rồi!” – Câu nói ngày xưa của vợ chợt vang lên bên tai tôi. Ừ đúng, ngày xưa tôi đã từng lôi cái ánh mắt buồn rười rượi cứ nhìn qua lớp kính xe về với đôi mắt sáng long lanh và cái miệng cười líu lo mãi ko thôi. Nhưng giờ tôi đã trả lại vợ đôi mắt buồn ấy rồi.

Tôi ngồi trong phòng làm việc của mình. Ko hiểu sao hình ảnh của đôi mắt buồn hơi hơi long lanh bởi những giọt lệ thường trực và có lẽ chỉ cần chạm nhẹ chắc sẽ rơi ra mất. Tôi. Tôi còn yêu vợ nữa ko nhỉ? Một câu hỏi chợt vang lên trong đầu tôi. Chắc là…

- Anh Lâm!
- Cậu Đức sao vào ko gõ cửa vậy?
- Trời đất! Em gõ sưng cả tay rồi đây này! Dạo này anh cứ suy nghĩ cái gì ý, chẳng để ý đến xung quanh gì cả.
- Suy nghĩ cái gì đâu. Tại công ty nhiều việc quá!
- Anh Lâm này, em nói thật anh đừng giận đó.
- Ừ. Có bao giờ tôi giận cậu chưa?
- Anh nói thế thì em xin nói. Em thấy anh mải làm việc và ít quan tâm tới gia đình quá. Đặc biệt là chị dâu. Bữa trc, em thấy chị ngồi trong quán… à “Khoảng Lặng” – nơi tổ chức đám cưới của anh chị đó. Trông chị ấy buồn lắm. À ko, chính xác là chị ấy đang khóc một mình. Anh chị có chuyện gì đúng ko?
- Ừ, chuyện riêng tư, cậu thông cảm, anh ko thể nói.
- Vâng em hiểu. Nhưng anh này, bất kể người phụ nữ nào cũng cần đc quan tâm và có một bờ vai để dựa. Anh có tin gần một nửa phụ nữ sau khi lấy chồng đều ngoại tình ko?
- Cậu nói gì vậy?
- Vì bờ vai cho họ dựa ko còn vững chắc hay ở xa tầm với của họ quá rồi!

Cậu Đức đi rồi nhưng đầu óc tôi vẫn còn một mớ các câu hỏi. Ko, cậu Đức ko thể hiểu đc, những gì cậu ta nói chỉ là chủ quan của riêng cậu ta thôi, cậu ta chưa lập gia đình, cậu ta chỉ có và chỉ biết đến những mối quan hệ yêu đương, tình tứ thôi. Tôi cố xua đi những lời của Đức nhưng vẫn cứ vang trong đầu tôi là câu nói cuối của cậu ấy: “Em có thể ko phải là một ông chồng tốt nhưng em có thể là một thằng đàn ông tốt, bởi vì ít nhất em cũng biết đem bờ vai mình cho phụ nữ dựa và để họ khóc trên vai mình hơn là khóc trong cô đơn!”

Chẳng lẽ tôi sai? Tôi cũng là một thằng đàn ông, tôi cũng từng là bờ vai cho người tôi yêu dựa vào, tôi cũng từng khóc cùng người mình yêu. Và giờ các thứ ấy chẳng còn nữa là vì ai chứ? Làm sao một thằng đàn ông có thể chấp nhận và tha thứ cho người đàn bà mà mình yêu khi cô ta đã phản bội mình, phản bội cái tình yêu mà trước kia cả hai cùng xây đắp bằng yêu thương và nước mắt? Khi sự phản bội đến thì có nghĩa tình yêu cũng hết rồi. Và giờ thì tôi có thể trả lời câu hỏi của chính mình rồi. Tôi còn yêu vợ nữa ko ư?

KO!

- Em... Hôm nay em nhìn thấy chiếc áo này, em nghĩ anh mặc nó… sẽ rất đẹp! Nên…
- Tôi đầy áo rồi, cô mua làm gì chứ!
- Em…
- Lần sau đừng có hoang phí thế nữa. Sau này cô còn phải lo cho đứa con trong bụng mình nữa đó! – Tôi lên giường và nằm ngủ, mặc cho cô vợ với cái áo mới trên tay. Mặc cho cô ấy có nghĩ gì thì cũng kệ. Tôi ko bận tâm!

Hôm nay là chủ nhật. Chủ nhật mà vợ tôi vẫn có ca phải làm. Mà thôi, tôi đã bảo từ giờ ko thèm bận tâm đến cô ấy mà.
- Lâm này xem áo này mẹ mặc đẹp ko?
- Mẹ dạo này cũng điệu ghê! Quen ông nào ở câu lạc bộ rồi phải ko?
- Cái thằng này, ngoài bố mày ra mẹ chẳng để ý ông nào đâu. - Mẹ tôi nói thật đấy. Tình yêu của mẹ tôi dành cho chồng thật đáng khâm phục. Một mình nuôi tôi từ khi tôi lên 8. Bố tôi mất sớm vì một tai nạn. Mẹ tôi lúc ấy vẫn còn rất trẻ, bao nhiêu người đàn ông có ý nhưng mẹ nhất quyết ko lấy ai. Một thân một mình nuôi tôi khôn lớn. Đó, mẹ tôi như thế mà vẫn giữ chữ “thuỷ chung” với chồng. Vậy mà cô vợ tôi… Tôi lại quên nữa rồi. Tôi đã bảo là ko bận tâm tới cô ấy nữa mà.

- Aó đẹp lắm mẹ ạ! Mẹ mặc cái gì trông cũng đẹp!
- Thanh Mai mua cho mẹ đó! Tháng lương đầu tiên nó chẳng mua gì cho bản thân, dành hết tiền mua cho mẹ và con đó. À mà con đã mặc thử áo nó mua cho chưa? Mẹ nhìn qua mà thấy đẹp lắm. – Tôi lặng người. Hoá ra là đã một tháng vợ tôi đi làm rồi sao? Chiếc áo ấy là quà tặng tôi bằng số tiền lần đầu tiên cô ấy làm ra. Tự dưng tôi thấy một chút gì đó cắn rứt! Mà việc gì cô ấy phải làm thế chứ? Tôi ko cần, tôi ko cần bất kì cái gì của cô ấy nữa. Tôi ko cần!.




vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 56Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Forteen Pro :: 

(¯`'•.¸(¯`'•.¸Nơi Con Tim Thổn Thức¸.•'´¯)¸.•'´¯)

 :: 

Thế Giới Truyện

 :: 

Truyện tiểu thuyết

-
Free forum | Văn hóa | Khác | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất