Forteen Pro
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Forteen Pro

™…†háißình ¶ƒïp…™
 
Trang ChínhXem Tivi Onlinevợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 I_icon_mini_portalLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Latest topics
» CƯỜI!CƯỜI MÃI!CƯỜI NỮA!!!!!!!!HEHE
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 10:41 pm by machtraitim

» Photoshine 3.4 + crack -phần mềm lồng ghép hình
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 10:08 pm by machtraitim

» Chèn ảnh minh họa cho bài viết
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 8:09 pm by machtraitim

» Làm sao để truy cập blog của bạn trên điện thoại di động?
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 4:40 pm by machtraitim

» Đứng dậy nhé, bạn của tôi!
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 4:35 pm by honglen

» Chèn flash game vào blog
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 4:26 pm by machtraitim

» Sao lưu và phục hồi template
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 4:15 pm by machtraitim

» Mẫu Minima 3 cột dành cho Blogger mới
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 4:08 pm by machtraitim

» Chuyện ma có thật 100 %
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 3:59 pm by honglen

» Chèn playlist nhạc nền vào blog
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 I_icon_minitimeFri Aug 27, 2010 3:50 pm by vipmaster


Gửi bài mới Trả lời chủ đề này
Tue Aug 03, 2010 1:55 pm
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 Bgavatar_06
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 Bgavatar_01vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 Bgavatar_02vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 Bgavatar_03
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 Bgavatar_04xoaixanh.muoivợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 Bgavatar_06
vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 Bgavatar_07vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 Bgavatar_08vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 Bgavatar_09
[lHP] - xoaixanh.muoi
Smod
Smod
Nữ Tổng số bài gửi : 74
Birthday23/09/1989
Age : 34
Đến từ : Hưng Yên

vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30 Vide

Bài gửiTiêu đề: vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30

Chương XXX: Mít ướt!

Tôi leo lên giường giả như ko hay biết chuyện gì và vẫn còn chìm trong giấc ngủ. Đúng như tôi đoán, mẹ tôi cho Thanh Mai lên phòng thăm tôi. Bàn tay mảnh dẻ của cô ấy khẽ đặt lên trên má tôi rồi lướt nhẹ khắp mặt. Cứ như là cô ấy nhớ chúng lắm và muốn ôm trọn chúng vậy. Bàn tay cô ấy dừng lại trên đôi môi tôi. Đôi môi khô, nhạt phếch của một kẻ ốm yếu. Lại một lần nữa tôi cảm nhận đc cái bỏng rát trên má mình bởi giọt nước mắt nóng hổi của người con gái tôi yêu. Thanh Mai đưa hai tay nắm chặt lấy bàn tay của tôi. Cái siết như trao hết yêu thương và nỗi nhớ mong của cô ấy. Tôi thấy mình như đc tiêm hàng vạn những liều thuốc tăng cường sinh lực. Mọi mệt mỏi trong tôi đều tan biến. Tôi vùng dậy, ôm choàng lấy Thanh Mai trong sự ngỡ ngàng của cô ấy. Cái ôm riết như ko đủ cho bao nỗi đau khổ và nhớ mong những ngày qua. Cái ôm như muốn giữ chặt người mình yêu, không để phải xa nhau một lần nữa. Cái ôm như lấp đầy và chữa lành mọi vết thương đau nhói trong lòng và trong hai con tim đang yêu.

Trong khi chúng tôi ở bên nhau thì ko biết mẹ tôi đã đi đâu. Đến tận trưa mới thấy mẹ tôi về. Nhìn thấy tôi, sắc mặt có vẻ tỉnh táo, tôi biết bà vui lắm nhưng vì có Thanh Mai nên bà tỏ ra bình thản như ko.

- Thanh Mai bữa nay ăn cơm ở đây.
- Dạ?
- Sao vậy?
- Dạ! Cháu… cháu…
- Tôi đã nói với bà Thanh rồi!

Vừa nghe thấy mẹ tôi nhắc đến mẹ, Thanh Mai có vẻ lo sợ lắm. Cô ấy cứ bấm ngón tay liên tục. Tôi đoán chắc cô ấy sợ mẹ tôi đã nói chuyện cô ấy đến đây làm loạn. Thử nghĩ xem ai mà có thể chấp nhận cảnh con mình lại đi ********* đòi cưới chứ. Tôi khẽ đưa tay nắm lấy bàn tay cô ấy rồi nhẹ nhàng:
- Ko sao đâu! Ở lại ăn cơm với mẹ và anh. Mấy hôm nay anh cũng nhớ cơm lắm rồi đấy! – Tôi khẽ cười để xua đi những lo lắng trong cô ấy. Thanh Mai mỉm cười nhưng liếc sang mẹ tôi thì cô ấy vẫn còn gượng gạo lắm.

- Thôi ko phải đứng đó mà tình cảm. Vào đây phụ tôi một tay nấu nướng. - Bất giác tôi thấy Thanh Mai run lên. Cô ấy khổ sở quay sang tôi cầu cưú. Cô ấy thì biết nấu nướng gì đâu mà phụ mẹ tôi chứ. Qủa này thì tiêu thật rồi. – Ơ hay, còn đứng đó làm gì?
- Dạ… dạ cháu vào đây ạ! – Cô ấy vừa đi vừa ngoái lại, cái mặt mếu máo trông đến là thảm hại. Tôi chỉ còn biết khẽ cười: “Thôi cố đi em, đừng làm vỡ hay cháy cái gì là đc!”

Một tiếng đồng hồ sau, mẹ tôi và Thanh Mai trở ra với một mâm đầy thức ăn. Một kì tích xảy ra. Ko có một cái gì đổ vỡ hay cháy khét. Mẹ tôi cũng ko kêu than gì cả ngoài câu:
- Bữa nay toàn tôi nấu đó, chỉ dám nhờ em yêu của anh phụ lạt rau với thái củ thôi đó.
- Cám ơn mẹ! – Tôi khẽ cười trong khi Thanh Mai cái mặt tái lại. – Thôi ăn cơm nào. Nhớ cơm mẹ nấu quá! – Tôi gắp lia lịa thức ăn vào bát mẹ, và bát Thanh Mai.
- Tưởng mày quên bà mẹ này rồi! – Tôi cười khì rồi gắp thức ăn và một miếng to đoành. Mẹ tôi cũng bắt đầu dùng bữa. Nhưng riêng Thanh Mai cái tay vẫn để dưới bàn, chẳng thấy cầm bát ăn cơm gì cả.
- Sao vậy? - Mẹ tôi đặt bát xuống hỏi.
- Em mệt ở đâu à? – Tôi cuống quýt.
- Dạ ko!
- Vậy sao ko ăn đi! Hay phải để tôi mời?
- Dạ ko ạ! – Thanh Mai vội vã cầm đũa lên, nhưng ngay tức khắc tôi và mẹ phải giật mình. Tay phải cô ấy một dòng máu chảy dài xuống cả cổ tay. Tôi vội kéo tay cô ấy lại. Một vết cắt sâu hoắm trên ngón tay trỏ.

- Em bị đứt tay sao ko nói gì hả?
- Cái con bé này, đứt tay sao ko nói một tiếng. Để máu chảy nhiều thế kia à.

“Hu hu…” – Cô ấy bật khóc trong sự ngỡ ngàng của cả mẹ và tôi. Nước mắt chảy ra như suối, ướt đầm đìa cả cổ áo.
- Con bé này, ai làm gì mà khóc như mưa thế? – Thanh Mai đưa cánh tay còn lại lên gạt nước mắt, nghẹn ngào:
- Con… sợ bác mắng con… hậu đậu, vụng về… nên bị đứt tay đau lắm cũng ko dám nói! Huhu… con đau lắm! – Máu chảy đúng là càng lúc càng nhiều.
- Thằng Lâm, còn ngồi đấy làm gì? Lấy bông băng lại đây. – Tôi như sực tỉnh chạy như bay lên phòng lấy bông băng.

Mẹ tôi tỉ mỉ chấm vết cắt bằng thuốc đỏ. Thanh Mai nước mắt vẫn chảy dài.
- Con bé này thật là! Đau một tí rồi nó khác khỏi.
- Huhu…
- Đã bảo ko khóc nữa rồi mà! Lớn từng này tuổi rồi còn khóc nhè.
- Bác ơi! Bác đừng mắng con! Con sợ lắm!
- Hả? - Mẹ tôi nhìn bộ dạng của Thanh Mai chỉ biết lắc đầu. – Con gái gì mà yếu đuối thế? - Mẹ tôi nghiêm mặt. – Ko khóc nữa. Giờ có con rồi, ko đc khóc ko con nó sinh ra lại giống mẹ. Ơ hay… con bé này…




vợ ơi anh biết lỗi rồi_chương 30Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Forteen Pro :: 

(¯`'•.¸(¯`'•.¸Nơi Con Tim Thổn Thức¸.•'´¯)¸.•'´¯)

 :: 

Thế Giới Truyện

 :: 

Truyện tiểu thuyết

-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất